Tha Thứ và Được Thứ Tha
Tên đầy tớ sấp mình xuống, bái lạy, và nói: “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.” Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. (Mt 18: 26-27)
Đây là một câu chuyện về việc cho đi cũng như nhận được sự tha thứ. Thật thú vị, thường thì dễ để tha thứ hơn là yêu cầu sự tha thứ. Một cách thành tâm kêu xin sự tha thứ đòi hỏi bạn phải thành thật thừa nhận tội lỗi của mình, điều này không dễ thực hiện. Bởi lẽ thật khó khăn để có thể chịu trách nhiệm về những gì ta đã làm sai.
Trong dụ ngôn này, người đầy tớ van xin sự kiên nhẫn về khoản nợ của mình dường như là chân thành. Anh đã “sấp mình xuống” trước mặt ông chủ để kêu xin lòng thương xót và sự kiên nhẫn. Và ông chủ đã đáp lại với lòng thương xót bằng cách tha thứ cho anh ta toàn bộ khoản nợ mà nó thậm chí lớn hơn điều người hầu đã van xin.
Nhưng người hầu có thực sự chân thành hay y chỉ là một diễn viên giỏi? Có vẻ như y là một diễn viên giỏi bởi vì ngay sau khi được tha thứ cho khoản nợ khổng lồ này, y đã gặp một đồng bạn đang mắc nợ y, và thay vì thể hiện sự tha thứ giống như y đã được thể hiện, “y đã túm lấy, bóp cổ mà bảo: ‘Trả nợ cho tao!’”
Sự tha thứ, nếu điều đó có thật, phải ảnh hưởng đến mọi thứ về chúng ta. Đó là điều mà chúng ta phải kêu xin, cho đi, nhận lãnh và cho lại. Dưới đây là một vài điểm để bạn xem xét:
- Bạn có thể thành thật nhìn ra tội lỗi của mình, trải nghiệm nỗi buồn về tội lỗi đó, và nói, “Tôi xin lỗi” với ai đó?
- Khi bạn được tha thứ, điều đó có tác động gì đến bạn? Liệu nó có hiệu quả, như giúp bạn có lòng thương xót hơn đối với người khác?
- Đến lượt mình, bạn có thể cho đi sự tha thứ trong cùng một mức độ của lòng thương xót mà bạn hy vọng lãnh nhận được từ Thiên Chúa và nơi những người khác?
Nếu bạn không thể trả lời “Có” cho tất cả những câu hỏi này thì câu chuyện trên đã được viết cho bạn. Nó được viết cho bạn để giúp bạn thăng tiến hơn trong những ân huệ của lòng thương xót và sự tha thứ. Đây là những câu hỏi khó phải đối diện nhưng chúng là những câu hỏi thiết yếu cần phải đối diện nếu chúng ta muốn được giải thoát khỏi những gánh nặng của sự bực tức và oán giận. Sự bực tức và oán giận đè nặng lên chúng ta và Thiên Chúa muốn chúng ta được giải thoát khỏi chúng.
Hôm nay, hãy phản tỉnh về những câu hỏi trên và hồi tâm dò xét lại những hành động của bạn. Nếu bạn thấy bất kỳ sự phản kháng nào trước những câu hỏi này, thì hãy tập trung vào điều gì thôi thúc trong bạn, đưa nó vào cầu nguyện, và để cho ân sủng của Thiên Chúa bước vào, đem đến một cuộc đối thoại sâu xa hơn về lãnh vực đó trong cuộc sống của bạn.
Lạy Chúa, con thừa nhận mình tội lỗi. Nhưng con thừa nhận nó dưới ánh sáng của ân sủng và lòng thương xót dồi dào của Chúa. Khi con nhận được sự thương xót đó trong cuộc sống của con, xin hãy giúp con cũng biết tỏ lòng thương xót đối với người khác. Xin giúp con cho đi sự tha thứ một cách tự do và trọn vẹn, không giữ lại điều gì. Lạy Chúa, con tin tưởng nơi Ngài!
Sr. M. Emmanuel Phan, Fmsr chuyển ngữ
Nguồn: “My Catholic Life: A journey of personal conversion!”