Sống không mong ước có đáp án sau cùng
Chúng ta sống với một cái tôi bị phân mảnh trong một thế giới bất ổn. Như một kết quả, chúng ta bị lôi kéo vào những hướng điều khiển khác nhau. Và thậm chí khi chúng ta kiên trì theo đuổi một chuỗi những mục tiêu rõ ràng, thường thì trong giữa những dòng chảy ấy chúng ta muốn thay đổi hướng đi. Hơn nữa, dù khi chúng ta đạt được những khát vọng xem ra chắc chắn, chúng ta cũng chỉ nhận ra rằng tất cả những thứ chúng ta gặt hái được không thực sự là những gì chúng ta mong muốn. Tại điểm xuất phát hay đích điểm của một dự án đặc biệt nào đó, hoặc tại một vị trí nào đó trên cuộc hành trình, chúng ta nhận ra rằng chúng ta không đi đúng đường. Và có những điều xảy ra còn hơn thế nữa.
Chúng ta vì thế bị giằng co trước những kiến thức mới và dò dẫm để định hướng cho những bước đi mới. Đây là một nhịp điệu thường xuất hiện trong con người nội tâm của chúng ta. Chúng ta tuy có mặt nhưng đã không hiện diện. Chúng ta tuy ở nhà nhưng vẫn đang trên đường đi. Chúng ta đã hoàn tất trách vụ, nhưng vẫn còn đó nhiều thứ cần phải được kết thúc.
Tác giả Nouwen nhấn mạnh sự nghịch lý này với nhận xét rằng chúng ta có lẽ đã nắm bắt được một cái nhìn mới, nhưng việc này sẽ chỉ đưa chúng ta đến “với nhiều vấn nạn mới.” Điều này có nghĩa là chúng ta cần học để sống mà không mong sự kết thúc hoặc tìm ra đáp án cuối cùng. Chúng ta luôn luôn trên cuộc hành trình. Luôn luôn trong tình thế thay đổi. Do đó, chúng ta luôn luôn phải đối diện với khả năng của sự trưởng thành và sự vượt qua cái tôi cứng nhắc, an phận nhưng không xác thực của mình.
Source: Dare To Journey with Henri Nouwen by Charles Ringma
M. Emmanuel Phan, Fmsr chuyển ngữ