Bước lên Nhà nguyện trên cao
Chúa ơi con đến gửi trao tâm tình
Trước cơn đại dịch khiếp kinh
Bao lần con đã chẳng tinh anh gì
Trí hồn lắm lúc ngu si
Lại hay tự hỏi chính vì nghi nan:
Phải chăng Chúa giận nhân gian,
Mặc cho Covid tràn lan hoành hành?
Lẽ nào Ngài lại nỡ đành,
Nhìn người dương thế quẩn quanh khốn cùng?
…
Chợt nhìn lên chốn thánh cung
Con trông thấy Đấng phục tùng ý Cha
Để cho quân dữ gian tà
Tha hồ chế giễu đạp chà xác thân
Mà lòng Ngài vẫn từ nhân
“Xin tha cho họ”[*]chẳng cần phân vân.
Giật mình nhìn lại bản thân
Bao lần chẳng khác những quân dữ này
Thế nhưng Chúa vẫn dang tay
Sẵn sàng chờ đón con quay trở về
Vậy mà con cứ mải mê
Nghi nan, trách móc chẳng hề nghĩ suy
Nếu như Chúa ngoảnh mặt đi
Thì con đã chẳng còn gì hôm nay.
Nhìn ra thế giới giờ đây
Muôn loài Chúa đã dựng xây tài tình
Cho con lần nữa giật mình
Giật mình chiêm ngắm công trình Ba Ngôi
Yêu nhân loại từ xa khơi
Quan phòng, hướng dẫn chẳng ngơi phút nào
Thế gian dù có ra sao
Cũng là Thiên Ý gửi trao cho đời.
Thánh cung lại bỗng gọi mời
Con lần nữa thấy một Người dang tay
Giật mình khóe mắt cay cay
Khi con nghiệm rõ lòng này kém tin
Ở trên thập giá thánh thiêng
Giê-su đã chịu muôn nghìn khổ đau
Ngài nào có tội chi đâu
Vì yêu nhân thế, gánh sầu nặng mang
Mùa Chay đại dịch tràn lan
Phải chăng là dịp sẻ san cùng Ngài?
…
Giật mình những lúc hôm nay
Chứng minh con đã hiểu sai về Ngài
Chúa chẳng bỏ mặc một ai
Chỉ là dạy dỗ qua tai họa này
Biết bao bài học thật hay
Chúng con đang cảm nghiệm ngay mỗi ngày
Con tin Chúa sẽ ra tay
Dẹp tan cơn dịch một ngày không xa
Cho con cơ hội tụng ca,
Ngợi khen tình Chúa bao la diệu vời.
Maria Thanh Tuyền, Thỉnh sinh Mân Côi