Lắng nghe âm thanh của sự khác biệt
Việc ở lại một mình không có nghĩa chúng ta đi vào sự im lặng và cô tịch. Sẽ có nhiều điều được yêu cầu để thực hiện hơn thay vì chỉ đơn giản để bản thân xa lánh khỏi thế tục. Đi vào nơi tĩnh mịch có nghĩa là đến với sự thinh lặng sinh hoa trái – trong sự tĩnh mịch đó, ta cần bỏ qua một bên những bận tâm thường nhật, hướng đôi tai của tâm hồn mình lắng nghe một cách thận trọng những âm thanh bên trong, thứ âm thanh có thể lên tiếng trong nội tại; âm thanh ấy vượt lên trên những ngôn ngữ của lo lắng, thực dụng và ồn ào nơi chúng ta. Tác giả Nouwen nhắc nhớ ta rằng “thinh lặng là điểm đến của lời nói.”
Nhưng không phải bởi bất cứ ngôn từ nào. Vì nếu sự tĩnh mịch của ta là để sinh hoa trái, thì ta không chỉ phải nghe những âm thanh của xốn xang hay náo nhiệt trong mình. Ta cần phải nghe một âm thanh khác. Âm thanh của sự sáng tạo. Âm thanh của Thần Khí. Âm thanh của những hy vọng và những ước mơ. Thứ âm thanh ấy nhẹ nhàng chuyển hướng và giúp ta đi trên một con đường tốt đẹp hơn. Nó mời gọi ta trở nên trung thực hơn trong những khát vọng của mình.
Trong thinh lặng và hồi tâm, âm thanh khác biệt ấy có thề nói với ta cách rõ ràng và chắc chắn nhưng huyền nhiệm. Và nếu như âm thanh ấy được quy phục về Thiên Chúa trong tâm tình cầu nguyện, để xin Người chuẩn y cho mình và có khả năng biến đổi, thì cuộc sống của ta trở nên có ý nghĩa hơn và sinh hoa kết trái nhiều hơn. Bởi vì ta không chỉ đơn giản làm điều ta mong đợi, nhưng thực hiện những điều mang tính mới mẻ và sáng tạo.
Source: Dare To Journey with Henri Nouwen by Charles Ringma
M. Emmanuel Phan, Fmsr chuyển ngữ