Suy niệm 2: Suy gẫm về khung cảnh đoạn Kinh thánh
khi bạn cảm thấy cô đơn và không được yêu mến
Philip Kosloski
Thiên Chúa muốn an ủi bạn trong lúc bạn đau buồn, và khung cảnh Kinh Thánh có thể giúp chữa lành tâm hồn bạn.
Sống trong một thế giới sa ngã, chúng ta thường trải nghiệm về sự chối bỏ và phản bội từ những người chúng ta yêu thương nhất. Thật khó để chịu đựng và kết quả là, chúng ta có lẽ cảm thấy mình không được mọi người yêu thương và hoàn toàn đơn độc.
Chính trong những lúc đó, Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta một thông điệp yêu thương, và có một cảnh đặc biệt trong Kinh Thánh có thể mang lại cho chúng ta niềm an ủi và sự bình an.
Khung cảnh ấy không lập tức cho ta đi vào sự chiêm niệm, nhưng khi quan sát sâu hơn, nó có thể mang lại nhiều giờ cầu nguyện. Đó là đoạn Phúc âm của Thánh Gioan và đặc biệt vào khoảnh khắc khi “người môn đệ yêu dấu” của Chúa Giêsu tựa đầu vào ngực Ngài trong Bữa Tiệc Ly.
“Trong số các môn đệ, có một người được Đức Giêsu thương mến. Ông đang dùng bữa, đầu tựa vào lòng Đức Giêsu… Ông nghiêng mình vào ngực Đức Giêsu…” (Ga 13:23, 25).
Có nhiều điều để vén mở trong đoạn văn ngắn ngủi này.
Trước hết, thay vì xác định người môn đệ, Thánh Gioan nói rằng đó chính là môn đệ “người mà Chúa Giêsu yêu mến”. Mặc dù điều này đã có thể ám chỉ một cá nhân cụ thể, nhưng nó cũng áp dụng cho mỗi người chúng ta, những người mà Chúa Giêsu hết mực yêu quý.
Chúa Giêsu đã mặc khải cho Thánh nữ Margaret Mary Alacoque rằng, “Trái Tim Cực Thánh của Ta yêu nhân loại quá tha thiết đến nỗi nó không thể chứa đựng trong mình ngọn lửa yêu thương nồng cháy. Nó phải tuôn đổ tình yêu ấy ra bên ngoài.” Chúa Giêsu yêu thương chúng ta vô ngần và nhiều hơn những gì chúng ta có thể hình dung, và Ngài muốn tuôn đổ tình yêu đó trên chúng ta. Trái tim Ngài không còn có thể chứa đựng nổi tình yêu mà Ngài đã dành cho chúng ta!
Hơn nữa, người môn đệ này trong Bữa Tiệc Ly đã tựa vào ngực Chúa Giêsu, nghỉ ngơi trong trái tim Ngài. Hãy suy nghĩ về điều ấy trong ít giây.
Bạn có muốn nghỉ ngơi trong trái tim Chúa Giêsu không?
Hãy nghĩ về khi bạn còn là một đứa trẻ, khi bạn dựa lưng vào cha hoặc mẹ và tựa đầu vào ngực họ, được ôm ấp trong vòng tay của họ. Một lần nữa, đây là điều mà Chúa Giêsu muốn bạn làm và cảm giác mà Ngài muốn bạn trải nghiệm khi nghĩ về khung cảnh của đoạn Kinh thánh ấy.
Chúa Giêsu đã mời Thánh nữ Margaret Mary Alacoque thực hiện chính hành động này khi Ngài đến thăm Thánh nữ, “Ngài đã cho tôi tựa trên ngực Ngài một lúc lâu. Ngài đã cho tôi thấy những điều kỳ diệu không thể giải thích được về tình yêu thuần khiết của Ngài, và Ngài đã đi đến mức vô hạn vì tình yêu thương nhân loại quá đỗi.”
Khung cảnh Kinh thánh này có thể trở nên sống động mỗi khi chúng ta rước Chúa Giêsu trong Bí Tích Thánh Thể. Sau khi đón nhận Ngài vào thân thể mình, chúng ta trở lại chỗ ngồi và có thể suy niệm về câu chuyện trên. Đó có thể là một kinh nghiệm mạnh mẽ nếu chúng ta thực sự tin rằng Thiên Chúa yêu thương chúng ta và mời chúng ta yên nghỉ trong trái tim Ngài.
Hãy nhớ rằng, chúng ta không bao giờ thực sự đơn độc trên thế gian này, ngay cả khi mọi người đã bỏ rơi chúng ta. Chúa Giêsu đã bị bỏ rơi trên thập giá và đã hiểu cảm giác ấy. Tuy nhiên, Ngài không muốn chúng ta dừng lại ở đó, nhưng hãy đến với bàn tiệc của Ngài và tựa đầu chúng ta vào lòng Ngài. Khi làm như thế, chúng ta có thể cảm nhận được nhịp tim yêu thương của Ngài dành cho chúng ta và bắt gặp tình yêu cháy bỏng nơi Ngài.
Lời mời gọi luôn được mở ngỏ. Chúng ta chỉ cần đáp trả và chấp nhận sự thật rằng Thiên Chúa yêu thương chúng ta nhiều hơn những gì chúng ta có thể tưởng tượng.
(Còn tiếp)
Theo https://aleteia.org/
Chuyển ngữ: Sr. M. Emmanuel Phan, Fmsr