Học cách cho đi chính mình
Chúng ta dường như luôn luôn làm tốt trong việc cho đi hơn là trở thành một điều gì đó cho người khác. Chúng ta có thể trao tặng tình yêu thậm chí đang khi thực chất chúng ta chẳng yêu thương gì cả. Chúng ta có thể quảng đại, hào phóng ngay khi chúng ta thực sự không động lòng trắc ẩn. Chúng ta có thể quan tâm đến người khác nhưng tự bản chất chúng ta vẫn chỉ sống cho chính mình. Chúng ta có thể giúp đỡ người khác thế nhưng nắm giữ lại cái điều mà họ khao khát tìm kiếm, mong đợi: tình bạn trong cuộc hành trình!
Tác giả Nouwen nhắc nhớ chúng ta rằng “việc trở nên nghèo khó là điều Chúa Giêsu mời gọi chúng ta vươn tới, và đó là việc khó khăn hơn nhiều, so với việc phục vụ người nghèo.” Nếu chúng ta mong ước đồng hành với người nghèo, chúng ta cần phải trở nên nghèo hèn trước hết – nghèo vì lợi ích của Tin mừng và nghèo cho quyền lợi của tha nhân.
Sự nghèo khó này không chỉ có nghĩa rằng chúng ta tình nguyện bỏ ra thời gian của mình, khả năng của mình, và những quyền ưu tiên của mình để phục vụ người khác. Ở một cấp độ sâu xa hơn, nó có nghĩa rằng chúng ta khám phá ra chính sự nghèo nàn, sự yếu đuối và tính mỏng giòn, dễ vỡ của mình, hầu có thể bước đi trong cuộc hành trình huynh đệ đích thực với người nghèo. Chúng ta cùng đi với người nghèo không phải như những người có nhiều để cho, và là những người có tất cả mọi đáp án cho họ, nhưng là những người cùng đồng hành có chung một lý tưởng, là bước về phía chân trời đầy ánh sáng và tự do.
Source: Dare To Journey with Henri Nouwen by Charles Ringma
M. Emmanuel Phan, Fmsr chuyển ngữ