HAI MƯƠI LĂM NĂM
“Nầy đây, Ta đã ghi khắc (tên) con trong lòng bàn tay Ta” (Is 49,16).
Hai mươi lăm năm hồng ân thánh hiến
Ôi ngỡ ngàng, tình Chúa dắt con đi
Đường có dài, Chúa là bạn cố tri
Kề bên Chúa con ngại gì sương gió.
Chúa nắm chặt tay con, Người dẫn lối
Qua đêm dài tăm tối của trần gian
Con nguyện dâng trọn cuộc sống cơ hàn
Trong tay Chúa, để “danh Cha cả sáng”.
Đã có lúc đôi chân con quờ quạng
Trước cuồng phong và sóng dữ cô đơn
Phận mong manh, thân nghiệt ngã, bẽ bàng
Nhưng tình Chúa ủi an con bằng trìu mến.
Cũng lắm khi niềm đau thương chợt đến
Xóa mờ đi bao nguyện ước tương lai
Bước theo Thầy, ôi thăm thẳm đường dài
Nghe tiếng Chúa, sáng tươi niềm hy vọng.
Ngày gia nhập đời tu, từng mơ mộng
Mong tình yêu như biển rộng sông dài
Đem nụ cười xoa dịu cảnh trần ai
Cho nhân thế vui ca bài hạnh phúc.
Nào ngờ đâu đường tu là cô độc,
Là hy sinh, là khó nhọc quên mình
Là niệm suy cho sáng rực niềm tin
Tìm theo Chúa, sống an bình dưới thế.
Nhưng giờ đây, cuộc đời ra vô nghĩa
Đau đớn lòng, lo sợ thắt con tim.
Thuyền đời con trôi dạt như muốn chìm
Con cố sức kêu lên: “Ôi lạy Chúa”.
Còn đâu nữa những lời tha thiết quá:
“Ta yêu con, tình vĩnh cửu miên trường[1]
Lấy Máu Đào minh chứng dạ yêu thương
Dù sông cạn đá mòn không lay chuyển.
Có mẹ nào quên con mình lưu luyến?
Ta yêu con lò lửa cháy trong tim
Bảo vệ con khỏi tục lụy đắm chìm
Nên ghi khắc tên con vào ký ức
Trên bàn tay ướp hương trời thơm nức[2]
Gọi tên con, tên duy nhất trên đời[3]
Tô điểm con bằng ngọc bích sáng tươi
Trong Nước Trời, cho vinh quang Thiên Chúa”.
Hai mươi lăm, một phần tư thế kỷ
Với kiếp người cuộc sống có là bao
Vì cảm nghiệm tình Chúa con bước theo
Tiếng Giêsu dưới bóng cờ Thập Giá.
Và từ đây, đời con mang ý nghĩa
Sống yêu thương nên chia sẻ dư đầy
Con nguyện xin dâng hiến trọn từ đây
Con hạnh phúc vì được Cha thương mến.
M.Gioan Ngọc Lan, FMSR
[1] Gieremia 31,3
[2] Is 49, 16
[3] Is 49,1