“Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. (Ga 21, 6)
Mọi ngư dân đều thích có kinh nghiệm mà Chúa Giêsu ban cho các Tông đồ trong đoạn văn trên. Các Tông đồ đã câu cá suốt đêm nhưng không bắt được gì. Sau đó, khi trời đã sáng, Chúa Giêsu đứng trên bãi biển, nhưng họ không nhận ra đó chính là Ngài. Và, Ngài đề nghị họ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền. Kết quả, họ đã bắt được rất nhiều cá đến nỗi họ không sao kéo lên nổi. Thật là một mẻ cá đầy thú vị!
Việc bắt được mẻ cá này không chỉ là một ân huệ từ Chúa Giêsu để giúp họ trong công việc họ đang làm. Nó mang tính biểu tượng nhiều hơn. Biểu tượng trọng tâm là Chúa Giêsu đã ban cho các Tông đồ một tiếng gọi mới. Họ sẽ không còn câu cá chỉ vì cá, thay vào đó, từ giờ trở đi họ bắt lưới các linh hồn. Điều quan trọng là nếu họ cố gắng làm điều này bằng nỗ lực của chính họ, họ sẽ ra về tay không. Tuy nhiên, nếu họ đã làm việc đó theo lệnh của Đức Chúa, trong cách thức của Ngài, vào thời điểm của Ngài, thì những nỗ lực của họ sẽ đưa đến rất nhiều hoa trái tốt lành. Hơn cả những gì họ có thể trông mong!
Phép lạ này của Chúa Giêsu bắt đầu mạc khải cho các Tông đồ (và cho chúng ta) mệnh lệnh truyền giáo cho thế giới. Sự mặc khải này xảy đến sau biến cố Ngài Phục sinh khi Chúa Giêsu đưa ra những chỉ dẫn cuối cùng của Ngài cho các Tông đồ để thực thi sứ mệnh cứu rỗi của Ngài. Chúng ta nên thấy trong phép lạ này ơn gọi của chính chúng ta để truyền bá Phúc âm. Và chúng ta phải thấy trong phép lạ này, mệnh lệnh loan báo Tin mừng chỉ có dựa theo lệnh truyền của Chúa Giêsu, trong cách thức của Ngài và vào thời gian của Ngài.
Đôi khi, các Kitô hữu có khuynh hướng nảy ra nhiều ý tưởng “tốt” để truyền bá Tin Mừng. Nhưng chìa khóa mấu chốt là hạ mình xuống trước Thiên Chúa và nhận ra rằng chúng ta không có khả năng loan báo Tin mừng của Phúc âm trừ khi Thiên Chúa đang hướng dẫn và chỉ đường. Điều này cho chúng ta biết rằng chúng ta nên chờ đợi Ngài và hãy để Ngài lên tiếng. Chúng ta phải lắng nghe tiếng nói của Ngài và chỉ đáp trả khi Ngài dẫn dắt. Truyền giáo là một sự đáp trả Chúa Giêsu hơn là việc chúng ta làm bằng nỗ lực của chính mình. Đây là sứ điệp trọng tâm của biến cố kỳ diệu này.
Khi chúng ta tiếp tục kỷ niệm ngày Lễ Phục sinh, thì đây là thời điểm tốt để mỗi chúng ta suy ngẫm về trách nhiệm truyền giáo của mình. Tất cả chúng ta đều được mời gọi để chia sẻ trong sứ mệnh này của Chúa Giêsu. Luôn có những phương thức khác nhau cho mỗi chúng ta dựa theo ơn gọi và sứ mệnh của chúng ta. Nhưng câu hỏi thực sự là: “Tôi có đang đáp lại lời kêu gọi từ Chúa Giêsu để truyền giáo theo cách mà Ngài đang hướng dẫn tôi?” Đây là một câu hỏi quan trọng. Chúng ta nên biết rằng sứ mệnh đặc biệt mà Chúa Giêsu ủy thác cho chúng ta thì không được giao phó cho bất kỳ ai khác. Và Ngài muốn sử dụng chính chúng ta.
Hôm nay, hãy suy ngẫm về lệnh truyền mà Chúa Phục sinh đã ban cho các Tông đồ, và hãy lắng nghe Ngài cũng đang nói cùng một mệnh lệnh ấy với bạn, mời gọi bạn “tìm bắt các linh hồn” theo ý muốn thánh thiện của Ngài. Hãy để Chúa nói với bạn trong tuần này và hãy mở lòng trong sự hướng dẫn của Ngài. Thiên Chúa muốn dùng bạn, vì vậy, hãy chắc chắn rằng bạn để cho Ngài sử dụng!
Lạy Chúa, con muốn được Ngài sử dụng. Con muốn truyền giáo theo ý muốn của Ngài. Xin giúp con tự tin đáp trả lời mời gọi, và giúp con chân thành lắng nghe sự hướng dẫn Ngài dành cho con. Xin hãy sử dụng con, lạy Chúa, để cứu nhiều linh hồn về cho Vương quốc của Ngài. Lạy Chúa Giêsu, con tin vào Ngài.
Sr. M. Emmanuel Phan, Fmsr chuyển ngữ
Nguồn: “My Catholic Life: A journey of personal conversion!”