CHÚA NHẬT XXVIII THƯỜNG NIÊN
Bài đọc 1 2 V 5,14-17
Ông Na-a-man trở lại gặp người của Thiên Chúa và tuyên xưng Đức Chúa.
Bài trích sách các Vua quyển thứ hai.
14 Thời ấy, ông Na-a-man, tướng chỉ huy quân đội của vua nước A-ram, mắc bệnh phong hủi. Vậy ông xuống dìm mình bảy lần trong sông Gio-đan, theo lời ông Ê-li-sa, người của Thiên Chúa. Da thịt ông lại trở nên như da thịt một trẻ nhỏ. Ông đã được sạch.
15 Cùng với đoàn tuỳ tùng, ông trở lại gặp người của Thiên Chúa. Ông vào, đứng trước mặt ông ấy và nói : “Nay tôi biết rằng : trên khắp mặt đất, không đâu có Thiên Chúa, ngoại trừ ở Ít-ra-en. Bây giờ, xin ngài vui lòng nhận món quà của tôi tớ ngài đây.” 16 Ông Ê-li-sa nói : “Có Đức Chúa hằng sống là Đấng tôi phụng sự, tôi thề sẽ không nhận gì cả.” Ông Na-a-man nài ép ông nhận, nhưng ông vẫn từ chối. 17 Ông Na-a-man nói : “Nếu ngài từ chối, thì xin cho phép tôi tớ ngài đây mang về một số đất vừa sức hai con lừa chở được, vì tôi tớ ngài sẽ không còn dâng lễ toàn thiêu và hy lễ cho thần nào khác ngoài Đức Chúa.”
Bài đọc 2 2 Tm 2,8-13
Nếu ta kiên tâm chịu đựng, ta sẽ cùng hiển trị với Đức Ki-tô.
Bài trích thư thứ hai của thánh Phao-lô tông đồ gửi ông Ti-mô-thê.
8 Anh thân mến, anh hãy nhớ đến Đức Giê-su Ki-tô, Đấng đã sống lại từ cõi chết, Đấng xuất thân từ dòng dõi Đa-vít, như tôi vẫn nói trong Tin Mừng tôi loan báo. 9 Vì Tin Mừng ấy, tôi chịu khổ, tôi còn phải mang cả xiềng xích như một tên gian phi. Nhưng lời Thiên Chúa đâu bị xiềng xích ! 10 Bởi vậy, tôi cam chịu mọi sự, để mưu ích cho những người Thiên Chúa đã chọn, để họ cũng đạt tới ơn cứu độ trong Đức Ki-tô Giê-su, và được hưởng vinh quang muôn đời.
11 Đây là lời đáng tin cậy :
Nếu ta cùng chết với Người,
ta sẽ cùng sống với Người.
12Nếu ta kiên tâm chịu đựng,
ta sẽ cùng hiển trị với Người.
Nếu ta chối bỏ Người, Người cũng sẽ chối bỏ ta.
13Nếu ta không trung tín,
Người vẫn một lòng trung tín,
vì Người không thể nào chối bỏ chính mình.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca. Lc 17,11-19
11 Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. 12 Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa 13 và kêu lớn tiếng : “Lạy thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi !” 14 Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ : “Hãy đi trình diện với các tư tế.” Đang khi đi thì họ được sạch. 15 Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. 16 Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri. 17 Đức Giê-su mới nói : “Không phải cả mười người đều được sạch sao ? Thế thì chín người kia đâu ? 18 Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này ?” 19 Rồi Người nói với anh ta : “Đứng dậy về đi ! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”
SUY NIỆM
“Có mười người phong hủi đến gặp Người” (Lc 17, 12). Trong một đoạn khác của Tin Mừng, có nói rằng Đức Giêsu đã “chạm vào” (Lc 5, 13) người phong hủi đến với Người. Đức Giêsu đã để cho người ta gặp gỡ mình, Người đã trở nên người thân cận của chúng ta để được gặp gỡ ngay nơi ngưỡng cửa bi thảm và nặng nề nhất của đau khổ. Từ thập giá, Người dạy chúng ta tìm thấy chính khuôn mặt của Người nơi người bệnh, đến gần người đau khổ ngay tại nơi họ cảm nhận sự thiếu thốn của mình. […] Gương mẫu của Đức Kitô phải khích lệ chúng ta kiên trì dấn thân đối với những hoàn cảnh xã hội vẫn còn vô cảm hoặc bất lực trước thảm kịch của bệnh phong. Chúng ta không được nản lòng, ngay cả khi những nỗ lực dường như không mang lại kết quả, hoặc khi đối diện với những môi trường mà nỗi sợ hãi bệnh tật dẫn đến những biện pháp phòng vệ phi nhân, là kết quả của sự ghét bỏ bản năng và phi lý đối với người bệnh. Chúng ta phải tiếp tục hành động để chính những môi trường tưởng chừng như khép kín ấy cũng được mở ra với niềm hy vọng. Hãy đón nhận tiếng kêu cầu của những người phong hủi hướng về Đức Giêsu: “Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi” (Lc 17, 13). […] Chúa đã trao vào tay chúng ta biết bao công trình bác ái, để qua đó chúng ta trở nên đồng trách nhiệm trong kế hoạch cứu độ của Người.
(Đức Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II – Bài giảng trong Thánh lễ dành cho các Hiệp hội quốc tế “Bạn hữu của người phong”, ngày 21 tháng 9 năm 1986)